Để gió cuốn đi

Trịnh Công Sơn
1. [C] Sống trong đời sống cần có một tấm [Am] lòng
Để làm gì em biết [Em] không?
Để [Am] gió cuốn [C] đi, để [Am] gió cuốn [C] đi.
[C] Gió cuốn [Dm] đi cho mây [Am] qua giòng [Em] sông
[F] Ngày vừa [Am] lên hay đêm [G] xuống mênh [Am] mông
[Am] Ôi trái [Dm] tim đang bay [Am] theo thời [Em] gian
[F] Làm chiếc [G] bóng đi rao [Em] lời dối [C] gian.
Những khi chiều [C] tới cần có một tiếng [Am] cười
Để ngậm ngùi theo lá [Em] bay
Rồi [Am] nước cuốn [C] trôi, rồi [Am] nước cuốn [C] trôi.
1. [C] Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối [Am] tình
Chỉ lặng nhìn không nói [Em] năng
Để [Am] buốt trái [C] tim, để [Am] buốt trái [C] tim.
[C] Trong trái [Dm] tim con chim [Am] đau nằm [Em] yên
[C] Ngủ dài [Am] lâu mang theo [Dm] vết thương [F] sâu
[C] Một sớm [Dm] mai chim bay [Am] đi triền [Em] miên
[F] Và tiếng [G] hót vang trong [Em] trời gió [C] lên.
Hãy yêu ngày [C] tới dù quá mệt kiếp [Am] người
Còn cuộc đời ta cứ [Em] vui
[Am] vắng bóng [C] ai, dù [Am] vắng bóng [C] ai