Đời buồn vì có nhiều đêm mộng mơ đến cho thêm não nùng, nửa đêm chợt sáng xé không gian cho mộng rực chiều, mình là môt đôi đời hóa gặp nhau giữa cơn mưa bé nhỏ chờ đêm rạng vỡ kéo nhau ra giấc ngủ dài lâu Nhìn đôi mi đã khép kín nhìn đôi môi đã phôi pha nghe hấp hối trong hơi và con tim miệt mài tìm lời bới ra ngoài lòng tối tăm. Bằng đôi tay gầy yếu đuối làn tóc khẽ buông rơi, đem sóng gió lên vai và đem mưa vào đời thành sông hay biển đầy trùng dương đắm say với duyên đôi đời còn nóng lúc nửa đêm, mộng xé nát trên sân ga này bàn tay triều mến. Đánh thức nhau ra khỏi nỗi niềm, một đời đã vùi quên còn sống nốt những đêm êm đềm, đời sống 1 chuyến dắt nhau lên giấc ngủ thần tiên...