Vơi đầy

≣≣
1. Em còn [Dm] đây ngồi đến lá rơi
Cuối con đường vạt nắng trôi [Gm] dời
Chiều nghiêng [Dm] bóng chiều vàng mênh [A7] mông
Dấu đi quên dấu chân trũng [F] mờ. [A7]
Em ngồi [Dm] đây ngồi ướp hương xưa
Con đường [Gm] trơn ngày mưa cuối [Dm] mùa
Vòng tay [Gm] mềm lần tìm hơi [A7] ấm
Gió mưa nào chợt gần chợt [Dm] xa.
ĐK: [Dm] Đón chiếc lá còn [Gm] bay
[A7] Ghi lên câu thơ này
Người đã đi xa [Gm] lắm
[A7] Tình tàn theo tháng [Dm] năm
2. Mây còn [Dm] trôi chiều vẫn mênh mông
Lá rơi nhiều ngập lối đi [Gm] về
Người đi [Dm] mãi người ngồi chờ [A7] mong
Dấu yêu xưa có như lá [F] tàn. [A7]
Sương chiều [Dm] lạnh sầu vẫn chưa tan
Đêm rồi [Gm] qua ngày ươm nắng [Dm] vàng
Mùa xuân [Gm] về rộn ràng áo [A7] mới
Khúc ân tình chợt đầy chợt [Dm] vơi.
Danh sách hợp âm (Click để tắt)